Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

#2

Điện ảnh có hai ' kẻ thù':

Kẻ thù rõ ràng và tai hại nhất là sân khấu.

Ảnh hưởng/ tác hại lớn nhất của sân khấu lên điện ảnh là diễn viên- diễn xuất.

" Nguyên liệu thô của điện ảnh là con người chứ không phải diễn viên", Notes on cinematography, R. Bresson.

Con người ( person) đã bị tước đoạt vai trò trong điện ảnh một cách dã man, thay vào đó là diễn viên ( actor) với sự giả tạo và tính 'sân khấu' một cách lộ liễu.

Để thoát ly khỏi ảnh hưởng của sân khấu phải bắt đầu và chú trọng vào yếu tố ' diễn viên', phải gạt bỏ ngay khái niệm 'diễn' ra khỏi điện ảnh.

Không có diễn viên, không có diễn. Chỉ có con người, chỉ có hành động.

" Action", hiệu lệnh đạo diễn bắt đầu một cảnh quay. ' Action' bị dịch sang tiếng Việt là ' diễn', trong khi đó 'action' hiểu theo nghĩa đầu tiên là ' hành động'.

Những 'diễn viên' có xu hướng biểu lộ. Những 'con người' không biểu lộ.

Cái gì 'diễn viên' nghĩ, khán giả biết. Kết quả việc làm của 'diễn viên' đều nằm trong một trình tự logic được cài cắm ngay từ đầu.

' Con người' nghĩ gì?. ' Con người' hành động vì gì? ngay cả chính họ cũng không biết.

'Diễn viên' mang bên mình một thứ và vì thứ này, sự giả tạo của họ được chấp nhận và tung hê: danh tiếng. ' Diễn viên ngôi sao', trước phim này họ đã 'đóng' nhiều phim khác, trước khi 'diễn' vai bà mẹ tội nghiệp họ đã 'diễn' nào vai nữ tu, gái giang hồ, nữ siêu nhân, nữ thanh tra,...

' Con người' xuất hiện là chính họ. Không quen mặt. Không danh tiếng. Không biểu lộ.

......

2 nhận xét:

  1. Điện ảnh đã bị cưỡng bức bởi quá nhiều những ngành nghệ thuật khác, giờ đây là sự phát triển của công nghệ, cái gì là phim 3D?. Sự cưỡng bức nhiều đến nỗi hậu quả của những vụ cưỡng bức đã được nuôi nấng và phát triển thành những đứa con trong gia đình điện ảnh.

    Trả lờiXóa